Bạn bao giờ cũng thế! Vô tình đến rồi vô tình đi như bước chân lãng du không chút ngập ngừng mà cũng chẳng hề báo trước. Tớ không bắt kịp gót chân của bạn. Tranh thủ nhiều thành ra lỗi hẹn, mà lỗi hẹn rồi lại ngơ ngẩn, nuối thương, lại chênh chao đi tìm cho được cái cảm giác háo hức vô tình bắt được!
Giờ thì sao nhỉ? Nắng nhạt dần và con đường tớ đi dường như rộng dài, thênh thang hơn. Tớ bỏ lại 1 cơn mưa rất lớn. Tớ bỏ lại cả trời thu trong mắt bạn. Bạn mãi là mưa còn tớ luôn là nắng. Nắng hồn nhiên, vui tươi còn Mưa tuy lạnh lùng nhưng yếu đuối? Không phải đâu! Nắng bớt hồn nhiên, Nắng yếu đuối còn Mưa thì lạnh lùng!
Thế đấy, cái ta yêu ta chẳng vô tình mãi được nhưng những gì đã qua thì ta không níu giữ, lỡ hẹn rồi thì đành đợi mùa sau.
An!
Tháng 5. SN anh. Qua mất rồi. 1 năm nữa.
Trả lờiXóaTặng Nhung này!
Trả lờiXóaKhông Ðề - Olga Becgon
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một bài thiếu nữ
"Ngôi sao cháy bùng trên sông Nhêva
Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà"
Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu bây giờ anh có lý
Dù chuyện xong rồi, anh xa cách thế
Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa.
Lớp trẻ lớn lên giờ lại hát theo ta
Lại nhắc lại vị ngọt ngào thuở trước
Vẫn sông Nêva chiều tà ánh nước
Những nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh?
Bằng Việt dịch
Nhung ơi sang đây ăn lê và táo đi, ngon cực mà không phải gọt vỏ, hehe, sướng
Trả lờiXóaCô ơi! Ăn hộ cho em luôn với! Ực!(Hic, ước gì mình được như cô ấy)
Trả lờiXóaBlog Đẹp! ;)
Trả lờiXóa