27 tháng 6, 2011

Tình yêu của em! ^^

           “Chỉ có một Ronaldo duy nhất”, các CĐV đã giăng tấm biểu ngữ như thế trong trận đấu giữa Brazil và Rumani, trận đấu để tôn vinh những đóng góp mà Ro "béo" đã mang lại cho thế giới túc cầu. Đó không chỉ đơn giản là sự so sánh với một ngôi sao khác cũng mang cái tên Ronaldo (Cristiano) mà còn là sự khẳng định rằng anh là một, là riêng và là duy nhất. Cái biệt danh “Người ngoài hành tinh” đã nói lên tất cả, khi ở phong độ đỉnh cao, tiền đạo người Brazil chơi một thứ bóng đá vượt ra khỏi trí tưởng tượng của rất nhiều người và tạo nên những điều kỳ diệu. Trong ngày nói lời chia tay trái bóng, anh đã khóc rất nhiều nhưng có nhiều người còn khóc hơn thế bởi họ đã không còn được chứng kiến “El Fenomeno” ghi bàn và nở nụ cười rạng rỡ.
             Ronaldo đôi khi rất yếu đuối, không ai quên được gương mặt đẫm lệ của anh khi Inter để thua Lazio đánh rơi Scudetto hay những tiếng gào thét khi anh ngã quỵ với cái đầu gối vỡ vụn nhưng kể cả tính cách có phần trẻ con đó cũng không thể ảnh hưởng tới sự lạnh lùng khủng khiếp khi anh đứng trước khung thành. Chỉ một thoáng tích tắc thôi, Ronaldo sẽ trừng phạt các thủ môn bằng những cú dứt điểm không thể cản phá. Đó có thể là một cú rocket, hay đơn giản chỉ là một cú chạm bóng nhẹ nhàng. Cái răng thỏ và cái đầu trọc của chàng tiền đạo sinh ra tại Rio de Janeiro mang lại một cảm giác rất dễ gần nhưng nếu phải đối diện với anh trên sân bóng thì sự sợ hãi sẽ luôn lấn át.
Ro "béo": Kẻ hủy diệt khung thành, Bóng đá, Ro
Hình ảnh sẽ mãi không phai

              Muốn xem Ronaldo là cầu thủ như thế nào hãy nghe các đồng đội và các đối thủ nói về anh. Paolo Maldini bảo “đối đầu với anh ấy khó hơn với Maradona!”, Blanc so sánh “Ronaldo như một quả bóng bàn, không thể kiểm soát nổi!”, Raul thì nhận xét “Tôi cố phân tích Ronaldo để tìm cách học hỏi cậu ấy. Cậu ấy có tốc độ siêu hạng, có sức bùng nổ để bỏ rơi dễ dàng mọi hậu vệ, đó là những gì gây ấn tượng nơi tôi nhất. Thêm vào đó yếu tố kỹ thuật, đơn giản là tôi không ngang tầm với Ronaldo”, HLV Capello thì cho rằng anh là cầu thủ xuất nhất mà ông đã từng được dẫn dắt. Như thế có lẽ đá quá đủ để thấy anh tuyệt vời ra sao.
Sở hữu những kỹ năng thượng thừa của một tiền đạo: tốc độ, kỹ thuật, khả năng chọn vị trí, sự thính nhạy trước các cơ hội… “Người ngoài hành tinh” luôn dễ dàng bỏ lại sau lưng các hậu vệ trong những tình huống đối mặt bằng những cú bứt tốc của Usain Bolt. Chỉ có một điểm yếu duy nhất là khả năng chơi bóng bằng đầu như chính anh đã thừa nhận. Nhưng cũng giống như biết bao người Brazil khác, Ronaldo không cần cái đầu đưa trái bóng vào lưới để trở nên vĩ đại, bởi chỉ cần anh chơi bóng bằng đầu theo nghĩa bóng thôi đã quá đủ rồi. Điểm nổi bật nữa là anh luôn biết cách tỏa sáng trong những trận cầu lớn và vào những thời điểm người ta cần anh nhất, hãy nhớ lại trận chung kết World Cup 2002, khi anh đánh bại Oliver Kahn 2 lần để đưa Brazil bước lên đỉnh thế giới.
Ro "béo": Kẻ hủy diệt khung thành, Bóng đá, Ro
Những bước chân đã trở thành huyền thoại

             Lần đó cũng giống như biết bao lần khác, anh nổ súng và đưa đội nhà tới chiến thắng, bất cứ nơi nào Ronaldo đặt chân đến anh đều để lại những cảm xúc mãnh liệt bằng những bàn thắng. Cũng giống như thói trăng hoa ngoài đời, Ronaldo chưa bao giờ được coi là một người thủy chung trong bóng đá, anh sẵn sàng phản bội lại tất cả, khoác lên mình những chiếc áo đối địch, từ Barca cho tới Real, từ Inter cho tới AC Milan… với Ro béo gần như không tồn tại khái niệm “tình cảm lấn át lý trí”. Anh sẵn sàng ra đi, bỏ lại sau lưng những tiếng ca thán, những lời chỉ trích, thậm chí lăng mạ nhưng rồi rốt cuộc cuối cùng anh vẫn là người chiến thắng trên con đường chinh phục của mình.
           Để kết luận hãy nghe Zidane nói về Ronaldo: “Nếu chơi đúng phong độ, cậu ấy là một cầu thủ ngoại hạng. Dù sự nghiệp của Ronaldo có nhiều thăng trầm vì chấn thương và cả những lý do ngoài sân cỏ, tôi vẫn ấn tượng trước những gì cậu ấy làm được. Thoạt nhìn qua, kỹ thuật cá nhân của cậu ấy không có gì đặc biệt nhưng thực thế là Ronaldo có thể làm được tất cả những gì cậu ấy muốn với trái bóng. Đó là tài năng thiên phú mà không phải ai cũng may mắn có được. Ngoài ra, Ronaldo còn là một tay săn bàn vĩ đại, bóng đá ngày nay rất khó tìm được một cầu thủ như cậu ấy".
(24h.com)
............................
           Lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã "chọn" anh từ giây phút ấy! Không phải vì anh giải nghệ mà em thôi xem bóng đá nhưng với em, anh là số 1 - là duy nhất - là mãi mãi! Dù có thể sẽ có người giỏi giang hơn anh 1 chút, đẹp trai hơn anh nhiều lần và chung thuỷ hơn anh gấp vạn, nhưng sẽ không có bất cứ 1 cầu thủ nào có thể thay thế được anh. Bởi vì....chỉ có thể là tình yêu! Anh Rô béo ạ! Heeeeee!

24 tháng 6, 2011

Chăm chỉ lên nào!!!!!!!!

          Dạo này, mình lười nhác quá! Mà chẳng phải, đấy là bản tính cố hữu của mình rồi.
          Khi không có việc gì để làm thì kêu ca ầm ĩ, rảnh rỗi đến mức...ngu người ra.
         Giờ thì cầu được ước thấy rồi nhá: học hành liên miên-kéo theo nó là bài tập, luận văn, rồi đi làm-kéo theo rất nhiều  trách nhiệm và áp lực...và rồi chuẩn bị 1 cuộc sống mới khi 2 đứa kia ra ở với mình-kéo theo1 mớ rắc rối, thay đổi...
         Nhiều việc quá đi mất! Cần phải tick & note thật cẩn thận để làm tốt mọi việc!
         Cố lên! cố lên!

15 tháng 6, 2011

15-6-2011

Sau rất nhiều chờ đợi, sau rất nhiều tìm kiếm, sau rất nhiều hi vọng...
Đã có thể nhẹ nhàng!
Sẽ là những tháng ngày mới mẻ...
Sẽ không ngừng cố gắng!
Bởi vì...em còn tiến rất xa...

6 tháng 6, 2011

Hà Nội đang ngất ngư nắng & hoa...

           Cứ mải miết sống, cứ mải miết thở than, cứ mải miết đi, bỗng chốc giật mình, thảng thốt bởi tiếng ve. Ầm ĩ, ồn ã, rền vang... như 1 dàn đồng ca. Tiếng ve lắm khi khiến người ta khó chịu nhưng cái "âm thanh phố phường" ấy tựa như thứ gia vị cay nồng làm mùa hè thêm đậm đà, trọn vẹn. Đã bao lần tự nhủ mình 1 lần hãy thử nhắm mắt, hoà mình để lắng nghe, để gạn lọc, chắt chiu dư vị đặc trưng của mùa hè. Nhưng không làm được bởi còn bận chơi trốn tìm với nắng, bận quăng mình vào cuộc sống vốn dĩ lắm đua chen.
           Ấy là âm thanh. Thế còn màu sắc? Không biết có phải sự sắp đặt ngẫu nhiên của tạo hoá mà mỗi khi tiếng ve kêu râm ran, khi nắng vừa đủ chói chang là khi cỏ cây hoa lá thi nhau vẽ nên bức tranh sặc sỡ của mùa hè. Không phải hương thơm mơ mộng của hoa sữa mùa thu, không còn lãng đãng mùa đông của những cây bàng mồ côi, cũng không là lộc vừng liêu phiêu bên hồ làm mê hồn khách lãng du. Mà là 1 mùa hè căng tràn sức sống! Những tím biếc bằng lăng, những đỏ thẫm phượng vĩ, những rực rỡ điệp vàng...cứ lặng lẽ dồn nhựa, ủ mình để đến lúc bung xoè đồng loạt. Nồng nàn, đằm thắm!
           Bằng lăng nở hoa tím biếc. Cánh hoa mỏng mảnh e ấp, màu sắc phai dần như nỗi buồn của nàng thiếu nữ. "Em từng nghe sự tích bằng lăng-Ban đầu hoa chỉ là màu trắng-Có cô bé học trò mắt nắng-Lỡ một lần nhuộm tím cả đời hoa." Sắc tím lãng mạn đến mong manh của bằng lăng gợi lại trong tâm trí bao kỷ niệm của thời cắp sách. Để rồi mỗi khi ai đó bất chợt bắt gặp sắc tím xao xuyến của bằng lăng lại càng nhớ nhung, nuối tiếc khoảng thời gian đẹp đẽ đã qua. Đi dọc con đường bằng lăng, giống như được tìm lại chính mình, thấy mình dường như trong veo... như nhớ về 1 cuộc tình... như nhớ về 1 bóng hình vu vơ...
           Bằng lăng càng giản dị, dịu dàng thì phượng vĩ càng cháy bỏng, mãnh liệt. Phượng lúc nào cũng lộng lẫy một màu đỏ thắm như máu con tim, màu đỏ da diết của ánh mắt thầy trò, bạn bè chia tay ngày tan trường, màu đỏ da diết của hy vọng, của hoài bão, của sức trẻ đam mê và cống hiến. Những cây phượng vĩ rực đỏ như ngọn tháp lửa, dưới mái hiên lớp học, bên hè đường, nơi góc phố... tô thắm cả vùng trời Hà Nội. Nhìn những cánh phượng lả lơi trong gió chắc hẳn ai cũng ngẩn ngơ nhớ... ngẩn ngơ buồn...
           Tiếng ve. Bằng lăng. Phượng vĩ. Màu nắng. Màu mây.
           Có gì tưng bừng hơn thế?
           Khi những yêu thương đang lớn dần lên từng ngày. Khi hi vọng đang nảy mầm. Khi niềm tin đang thắp sáng. Khi những nụ cười đang đợi ta phía trước...

5 tháng 6, 2011

5.6.2011

           Về nhà, ra HN, về nhà, ra HN. Dạo này đi lại nhiều. Lâu rồi lại mới thấy cảm giác được trở về, được nhỏ bé, được yếu đuối và được tắm mình trong không khí bình yên. Lâu rồi mới thấy thoải mái, vô lo, mặc kệ bao nhiêu là bon chen, lo lắng, mệt mỏi.
          Trời nóng kinh khủng.
          Những ngày phía trước, sẽ rất nắng. Và (phải) rực rỡ!