18 tháng 4, 2012

Cho mình 1 đồng cỏ xanh yên tĩnh

Lại muốn đi đâu đó thật xa. Muốn được nhặt ốc biển, xây cát, nhặt quả thông. Nhớ cái lần vào Vinh chơi với Q, 2 đứa phóng xe đi Cửa Lò, thấy biển là chạy ào xuống. Những lúc thấy mệt, thấy nản lại muốn hòa mình vào thiên nhiên - nhẹ nhàng, và không bao giờ đòi hỏi.
Mình ạ, mình hay buồn và dễ-bị-buồn quá! Mình cũng hay khóc nữa. Mình lúc nào cũng thấy chênh vênh, mình chỉ sợ mình dừng lại thôi là sẽ bị hụt. Mình sợ, sợ lắm...
Mình là 1 người lạc quan, luôn tự cố gắng động viên bản thân. Nhưng suy cho cùng thì thực sự mình chưa bao giờ hết yếu ớt. Đừng mình ạ!
Mình là người giấu cảm xúc rất kém. Mỗi khi mình buồn là cái mặt mình xịu ra, mắt ướt, mặt mũi bơ phờ. Mình muốn nghỉ làm hôm nay, mình ước được nằm dài trên cỏ. Và chỉ có 1 mình mình thôi, để mình khóc! Sau đó mình sẽ lại hiền như nắng, mới có thể cười nhẹ tênh với đời.

16 tháng 4, 2012

Tháng tư

Tháng tư...
Ngồi vắt vẻo, duỗi chân trên bàn làm việc, nghe April của Bandari, thấy đời thư thả lạ lùng.
Tháng tư, đi ngoài đường thấy những xe hoa loa kèn trắng muốt, tinh khiết. Mới lúc nào nhìn thấy hoa loa kèn... vậy là đã lại trôi qua 1 mùa hoa, mà mình vẫn chưa kịp mua về. Vẫn chỉ là dự định thôi, hic.
Tháng tư bầu trời dường như cũng trong hơn, cao hơn, xanh hơn. Không còn lạnh, cũng chưa đủ nắng rực rỡ... cái thời tiết này dù đôi khi hơi đỏng đảnh nhưng đem lại cho người ta nhiều niềm vui dễ chịu. Cũng giống như mình: lắm lúc càu nhàu, cáu gắt nhặng xị cả lên nhưng thực ra là mình đang hạnh phúc lắm. 1 công việc đủ để bận rộn, yêu thích. 1 tình yêu đủ xứng đáng để nâng niu trân trọng. 1 gia đình đủ ấm áp sẻ chia...
Tháng tư, với những ngày cuối tuần đánh bài thâu đêm suốt sáng, hết ngủ rồi lại ăn, thấy vui hơn bao giờ hết. "Sau này có mấy lúc được như thế này đâu nhỉ..." Lời nói của thằng em giai, đơn giản thôi sao mình thấy ấm lòng đến thế! Những giây phút như thế, không có lần thứ hai trong đời. Nhưng chị sẽ cố gắng nhiều hơn để chúng ta luôn được vui vẻ, thoải mái bên nhau em ạ.
Mỗi này trôi đi, mình vẫn tâm niệm phải tận hưởng từng giây phút, lắng nghe từng giây phút, cảm nhận từng giây phút... để thấy yêu hơn cuộc dời này, yêu hơn những người xung quanh.
Tháng tư này, mình đang vô cùng bình yên!

14 tháng 4, 2012

Gặp lại em

Gặp lại em trong một phút vô tình
Vẫn mắt ấy nụ cười duyên ngày ấy
Mái tóc xõa chấm bờ vai vẫn vậy
Chỉ khác một điều em chẳng gần tôi

Qua tháng năm kỷ niệm lặng trôi
Thu đến – đi cây bao lần thay lá
Con đường cũ rêu phong đầy mặt đá
Nay cuốn về những nét ái ân xưa

Gặp lại em một thoáng giữa màn mưa
Bờ môi run chiếc lá nghiêng thành lối
Em vẫn đi – gió vô tình cứ thổi
Để tim mình thổn thức những niềm đau

Phút vô tình ta được gặp lại nhau
Mắt khẽ nhìn như chạm vào cay đắng
Những ngày xưa hiền hòa phẳng lặng
Có lẽ nào lại cuộn sóng yêu thương?

Có lẽ nào khi tất cả những vấn vương
Đã chôn kín vào trong miền kỷ niệm
Những nhớ thương đã vô tình tan bỉến
Nay lại về trong mắt biếc xa xưa...

*****
Khi thấy lòng chênh vênh, chợt nhớ về những điều rất cũ!