Gặp lại em trong một phút vô tình
Vẫn mắt ấy nụ cười duyên ngày ấy
Mái tóc xõa chấm bờ vai vẫn vậy
Chỉ khác một điều em chẳng gần tôi
Qua tháng năm kỷ niệm lặng trôi
Thu đến – đi cây bao lần thay lá
Con đường cũ rêu phong đầy mặt đá
Nay cuốn về những nét ái ân xưa
Gặp lại em một thoáng giữa màn mưa
Bờ môi run chiếc lá nghiêng thành lối
Em vẫn đi – gió vô tình cứ thổi
Để tim mình thổn thức những niềm đau
Phút vô tình ta được gặp lại nhau
Mắt khẽ nhìn như chạm vào cay đắng
Những ngày xưa hiền hòa phẳng lặng
Có lẽ nào lại cuộn sóng yêu thương?
Có lẽ nào khi tất cả những vấn vương
Đã chôn kín vào trong miền kỷ niệm
Những nhớ thương đã vô tình tan bỉến
Nay lại về trong mắt biếc xa xưa...
*****
Khi thấy lòng chênh vênh, chợt nhớ về những điều rất cũ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét