Hà Nội những ngày cuối thu, gió vi vút hơn, lá cây xào xạc hơn, bầu trời dường như cũng rộng dài hơn. 5 năm rồi, tưởng là dài mà vẫn chưa đủ để cảm hết cái hồn của mùa thu Hà Nội.
Buổi sáng dạo qua một loạt các trung tâm Anh ngữ, khởi động cho kế hoạch đáng lẽ ra phải bắt đầu từ rất lâu rồi. Theo thói quen (và sở thích), định ghé vào rạp Quốc gia xem phim nhưng những cơn gió thu se lạnh cứ vấn vít, quẩn quanh. Trời đẹp khiến ta chẳng nỡ dừng chân, vòng xe chầm chậm trên những con phố nhỏ, hếch mũi lên hít hà mùi hương của hoa sữa thoảng, để mặc những ngọn gió lay vào mặt. Dịu dàng, dịu dàng...
"Đi mua sách!" Nếu như hỏi địa chỉ những món ngon Hà Nội, nếu như hỏi tuần này ngoài rạp chiếu phim gì, ta có thể trả lời không đắn đo. Vậy mà những phố sách ở đâu thì ta không biết. Tệ quá! Đã có thời mê sách, yêu sách đến quên ăn quên ngủ. Vậy mà suốt 5 năm trời, chưa hề mua 1 cuốn sách nào ngoài giáo trình. Để đến khi sờ tay vào những chồng sách, lật giở từng trang còn thơm mùi giấy mới. Để đến khi đắm mình vào cả một kho sách. Để đến khi trốn vào 1 góc, đọc say sưa dù chỉ một vài trang ngắn ngủi. Mặc cảm, rưng rưng...
Chọn được 3 cuốn sách, muốn vòng ra Tràng Tiền ăn 1 que kem mát lịm, nhưng rồi quyết định ghé trà chanh Nhà Thờ. Lên phố cổ nhiều lần nhưng lần nào cũng vội vàng, gấp gáp. Nghe nói trà chanh cũng nhiều nhưng "ừ, thôi để khi khác!" Tranh thủ nhiều thành ra lỗi hẹn. Lần này nhất định không bị lôi tuột đi bởi những lý do mà ta thừa biết đó là ngụy biện.
Vài chiếc ghế nhựa, 2 cốc trà chanh, 1 đĩa hướng dương trên vỉa hè nhỏ. Bên cạnh là Nhà Thờ. Chật chội mà không thấy khó chịu. Rôm rả mà chẳng hề ồn ào. Anh chủ quán nhanh nhẹn, hài hước và dễ chịu. Em bé 3, 4 tuổi thi thoảng chạy lại nhón vài hạt hướng dương của khách. Nhấm nháp vị trà chanh ngòn ngọt, thơm thơm, tí tách cắn hướng dương, lôi quyển sách ra đọc. Và...tiếng chuông Nhà Thờ! Giật mình, ngẩng mặt lên, tích tắc ngỡ như đang ở trong 1 câu chuyện cổ tích. Bình yên là đây! Hà Nội là đây!
Chỉ đơn giản vậy thôi. Chọn được 1 cuốn sách hay, tìm được 1 góc nhỏ để lắng mình lại, thấy cuộc sống trong trẻo lạ lùng!
Một ngày gió...
Một ngày thong thả...
Một ngày bình yên...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét