(Trích: blog của Yumi)
Nhiều khi, tôi muốn chỉ hờ hững thôi... Có ai bên tôi để cảm thấy cuộc đời bớt đi trống trải....Chẳng cần phải ở bên tôi mãi mãi, nhưng phải luôn luôn và mãi mãi giúp tôi...
Chẳng phải tôi ủng hộ những mối quan hệ dễ dãi.... Nhưng liệu có thể nào... Chỉ như người tình hờ.... Đừng hứa rằng sẽ ở bên nhau mãi.... Đừng cố gắng xây lâu đài tình ái.... Để cuối cùng chỉ còn gió cuốn cát tàn phai... Để cuối cùng lâu đài cũng vỡ, mà tình cũng mất... mà người cũng ngây ngất vì đau...
Có thể nào chỉ như... tình hờ của nhau... Làm mọi thứ trừ gắn kết để khiến nhau đau sau này nhiều lắm...
Có thể nào chỉ như... tình hờ của nhau... Làm mọi thứ trừ gắn kết để khiến nhau đau sau này nhiều lắm...
Có thể nào chỉ như ...tình hờ của nhau.... Cũng say đắm nhưng không quá lắm... muộn phiền...
Có thể nào cũng sẽ yêu như điên.... nhưng sẽ thôi nghĩ về tương lai triền miên.... Chỉ cần biết... là hôm nay hạnh phúc.... Chỉ cần biết... đến cảm xúc lúc này....
Có thể nào chỉ như tình hờ của nhau... Tình cờ va đập rồi yêu nhau thoáng chốc.... Không nặng nhọc để rồi hóa ngẩn ngơ... Không thương nhớ để... thẫn thờ mệt mỏi?
Có thể nào chỉ như.... người đi qua đời nhau... dừng lại chút rồi rong chơi tí tẹo... Chứ đừng nhẫn tâm găm lên nhau vết sẹo... Để lòng buồn tình đau... hệ lụy theo...
Nếu tôi yêu một người đàn ông có vợ? Điều đó có phải thất đức lắm không? Nhưng nếu tôi sẽ không giành giật, để cho người ấy cứ về với vợ của mình. Còn tôi chỉ đóng vai người tình, vì người tình thì mới được chăm lo, chiều chuộng?
Tôi bỗng dưng muốn thế... Nhưng liệu tôi có thể? Việc làm đó có ác lắm không?
Nếu tôi yêu một người đàn bà có chồng? Vẫn để cô ấy đi về với đàn ông - người là chồng của riêng cô ấy?
Việc làm đó có trái đạo lý lắm không? Nhưng không phá hoại, chỉ dùng chung, sao ác?
Nếu tôi yêu ai đó đã có người khác rồi? Điều đó sẽ không là phá hoại chứ? Chỉ như tình hờ... thì cớ gì ghen tuông... lẽ nào lồng lộn... vì gì vỡ vụn...
Cuối cùng tôi không đang yêu ai... như những gì thoáng qua trong đầu tôi vừa nghĩ...
Nhưng...
Chỉ như tình hờ... điều này hay ho nhỉ?
Được chiều chuộng, được yêu thương... khi vấp ngã, khi vật vã... có người nâng kẻ đỡ... Nhưng sẽ không cần phải quá trông chờ... chỉ vui thôi... ko buồn đau được nữa....
Có thể nào cũng sẽ yêu như điên.... nhưng sẽ thôi nghĩ về tương lai triền miên.... Chỉ cần biết... là hôm nay hạnh phúc.... Chỉ cần biết... đến cảm xúc lúc này....
Có thể nào chỉ như tình hờ của nhau... Tình cờ va đập rồi yêu nhau thoáng chốc.... Không nặng nhọc để rồi hóa ngẩn ngơ... Không thương nhớ để... thẫn thờ mệt mỏi?
Có thể nào chỉ như.... người đi qua đời nhau... dừng lại chút rồi rong chơi tí tẹo... Chứ đừng nhẫn tâm găm lên nhau vết sẹo... Để lòng buồn tình đau... hệ lụy theo...
Nếu tôi yêu một người đàn ông có vợ? Điều đó có phải thất đức lắm không? Nhưng nếu tôi sẽ không giành giật, để cho người ấy cứ về với vợ của mình. Còn tôi chỉ đóng vai người tình, vì người tình thì mới được chăm lo, chiều chuộng?
Tôi bỗng dưng muốn thế... Nhưng liệu tôi có thể? Việc làm đó có ác lắm không?
Nếu tôi yêu một người đàn bà có chồng? Vẫn để cô ấy đi về với đàn ông - người là chồng của riêng cô ấy?
Việc làm đó có trái đạo lý lắm không? Nhưng không phá hoại, chỉ dùng chung, sao ác?
Nếu tôi yêu ai đó đã có người khác rồi? Điều đó sẽ không là phá hoại chứ? Chỉ như tình hờ... thì cớ gì ghen tuông... lẽ nào lồng lộn... vì gì vỡ vụn...
Cuối cùng tôi không đang yêu ai... như những gì thoáng qua trong đầu tôi vừa nghĩ...
Nhưng...
Chỉ như tình hờ... điều này hay ho nhỉ?
Được chiều chuộng, được yêu thương... khi vấp ngã, khi vật vã... có người nâng kẻ đỡ... Nhưng sẽ không cần phải quá trông chờ... chỉ vui thôi... ko buồn đau được nữa....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét