Mới chỉ lúc nãy thôi còn vui vẻ rộn ràng, giờ lại thấy lòng ngổn ngang. Cũng chỉ tại đêm. Lần mò trở dậy, bật mt vì sợ đánh rơi cảm xúc.
Đêm nằm trên đệm êm, chăn ấm đắp ngập cổ, thấy thương bố mẹ thật nhiều...
Đêm nt chúc mừng cô, cô đang ở trên Ba Vì, hôm nay thi Nghiệp vụ sư phạm. Thấy nhớ lớp, nhớ thời SV... Đã qua rồi cái thủa lửa trại tưng bừng, nhà sàn đêm trắng, hò hát thâu đêm. Nếu năm nay, NVSP tổ chức ở nhà, đã đến, đã ngồi ở hàng ghế cuối để tự nhấm nháp & kiếm tìm bóng hình của mình trong các em khóa dưới...
Đêm là con bạn thân "đang uống rượu, muốn say mà vẫn tỉnh quá!" Lờ mờ hiểu được 1 điều gì đó dù rằng chẳng hề đoái hoài cần biết đúng - sai?
Đêm là MSM cho người cũ - chúc mừng thầy giáo. Có vẻ như bạn ấy đang vui, đang hào hứng, đang ngập trong dư âm của ngày hôm nay. Nhận ra rằng rồi xa cũng đã dần xa. Dù muốn dù không cũng nhói lên 1 cảm giác. Khi yêu tưởng như hiểu nhau đến chân tơ kẽ tóc, khi không lại thấy bỗng dưng xa lạ dửng dưng.
Đêm chợt thấy mình trở nên nhỏ nhoi quá đỗi. Mỗi người đều có 1 phần hao khuyết trong lòng: là sự cô đơn, là mất mát, là chới với, là vô cảm, là chạnh lòng, là thiệt thòi, là yếu đuối...
Tháng mười đêm lại dài hơn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét