27 tháng 12, 2010

27-12

           Mấy hôm nay lạnh thật! Trong này cảm thấy bình thường thế thôi chứ mở cửa ra thì mới biết: gió thốc ào ào, lạnh cóng. Tự nhiên nhớ nhà quá thể, muốn về đắp chăn ấm, rủ rỉ rù rì chuyện trò với 2 đứa em, loăng quăng chạy ra chạy vào...
          Cả buổi sáng hôm nay tám chuyện với Quế. 2 đứa như 2 bà già, nhận xét cái này. đánh giá cái kia, đưa ra quan điểm này nọ, buồn cười thật. Qua ăn cơm nhà cô H rồi mấy cô trò xem VNidol suốt buổi chiều. Tối đi học, làm bài kiểm tra giữa kỳ, đề dễ ợt mà vẫn làm sai mới hay chứ.
         Hiện tại thì đúng là chả biết viết gì cho cái entry này đây. Thật! Định viết về bà ngoại, định viết về mấy ngày vừa rồi, nhưng mà chỉ là "định" thôi, haizz!
         Hôm nay là 27-12. Không hiểu sao mình rất nhớ ngày này trong năm: về lý thuyết thì đây là ngày đông chí - ngày lạnh nhất, rồi hôm nay là ngày SN của đứa cháu mình (đứa cháu đầu tiên của họ ngoại nên mình nhớ lắm)... Và hình như váng vất đâu đó những cảm giác của cái gọi là "những ngày cuối năm". Ừ nhỉ?! Lại sắp qua 1 năm, vào những ngày này thấy xốn xang lắm, cảm nhận rõ rệt hơn là thời gian cứ trôi qua kẽ tay mà dù có cố khum khum bàn tay vào nhau vẫn không thể nào hứng được. Mà lại nhắc về thời gian, lại hồi cố - cái bệnh của già cỗi đây mà. Hay là mình cứ đổ cho là lây của bạn Quế nhỉ! :)
        Hôm nay là ngày lạnh nhất trong năm! Leo ngheo nghĩ linh tinh lang tang. Giá mà có ai rủ rỉ rù rì thì hay biết mấy nhỉ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét