Đau lưng! Đau tay! Đau mắt! Đấy là hệ qủa của việc cả buổi tối hôm nay gói mấy chục cái bánh chưng. Hehe, năm nay là năm đầu tiên mình xung phong gói bánh, hóa ra mình làm cũng lành nghề phết! Sau vụ này, có khi được phong làm nghệ nhân mất, thích thế! Xem nào: nhà mình 27, bác Hương 22, bác Lành 13, bác Hiền 13, cộng cả 15 cái bánh con nữa là...90 cái to nhỏ. Trong số đó khoảng 30 cái là made in mình!;P Vui thật! Trải chiếu ra trước sân, mọi người tụ tập lại, trò chuyện rôm rả, người này trêu người kia, cười đau cả bụng. Với mình, đây là lần gói bánh chưng vui nhất, ý nghĩa nhất. bởi mấy năm gần đây, vì nhiều lý do có nhà không gói bánh mà đi đặt cho đỡ lách cách. Năm nay dù ít dù nhiều, ai cũng tự gói, mà lại mang hết sang nhà mình nữa lên không khí hơn hẳn. Bây giờ mấy ông con trai đang đặt nồi bắt đầu nấu rồi, để mai vớt sớm. Như mọi năm, cứ lọ mà lọ mọ vớt bánh, rồi rửa bánh, thu dọn mãi, cứ phải đến khuya muộn mới được đi ngủ.
Điều làm mình thấy vui nhất đó là "sự sum họp"! Có thể đó là điều tất yếu của bất kỳ 1 gia đình nào nhưng với mình đó là cả 1 gia đình lớn. Tất cả nhà các bác đều ở xung quanh, làm gì cũng "có anh có em", năm nào luộc bánh chưng cũng phải dùng cả thùng phuy, có chuyện gì tất cả đều biết và xúm vào mỗi người một chân một tay nên lúc nào cũng cảm thấy yên tâm. Tất nhiên, đôi khi cũng có điều này điều kia nhưng nhìn chung ở gần nhau vẫn tốt hơn rất nhiều. Bây giờ, cứ nghĩ các anh chị đi lấy chồng, lấy vợ lại tạo thành những gia đình nhỏ...mình lại thấy hơi hơi buồn, không thích. Buồn cười thế chứ! Cứ muốn lít nhít mãi như ngày xưa thôi, vẫn nhớ mãi câu nói của bà ngoại "tao có tất cả 19 đứa cháu"! Giờ bà cũng đã mất rồi, nhưng bà à, họ nhà mình lại có thêm 9 đứa cháu đáng yêu. Đôi khi nghĩ lẩn thẩn, linh tinh thật!
Mình - 23 tuổi! 1, 2 năm nữa mình cũng sẽ có gia đình nhỏ của mình...sẽ không còn được ăn Tết cùng với các mẹ, các bác, các anh chị nữa... Sẽ nhớ lắm thôi! Nhớ lắm!
Lúc nãy mọi người có bàn nhau, có khi sang năm mấy nhà phải mua chung hẳn 1 con lợn ăn Tết! Dễ thế lắm đây. Càng thích, vì sẽ có thêm những kỷ niệm...
Chán nhất là lúc tối lôi máy ảnh ra định tường thuật lại vụ gói bánh chưng nhưng mà máy bị trục trặc. Hơi tiếc! Nhưng thôi, không sao cả, mình đã ghi lại hết trong đầu, trong tim mình cả rồi. Sẽ chẳng bao giờ quên được đâu...sum vầy...hạnh phúc lắm...
Con cảm ơn, đã cho con cảm giác của GIA ĐÌNH!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét